Chuyển tới nội dung

Câu chuyện cảm động về những chú bướm đêm

    Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:

    “Xưa lắm rồi, khi có những chú bướm đêm cũng có màu sắc rực rỡ như những loài bướm khác, thậm chí còn lộng lẫy hơn cả những chú bướm bây giờ. Một ngày nọ, những thiên thần thấy buồn bã khi mây đen che phủ bầu trời khiến họ không còn nhìn thấy loài người ở chốn trần gian. Họ khóc – nước mắt thiên thần rơi xuống tạo nên những giọt mưa trắng xóa. Những chú bướm đêm hào hiệp vốn ghét nhìn thấy mọi người buồn phiền. Vì thế chúng rủ nhau làm một chiếc cầu vồng. Bướm đêm nghĩ rằng nếu nhờ những loài bướm khác giúp sức thì chúng chỉ cần cho đi một ít màu sắc của mình là có thể tạo ra một chiếc cầu vồng tuyệt đẹp. Thế là một chú bướm đêm tìm đến nữ hoàng của loài bướm khác để nhờ giúp đỡ. Nhưng những loài bướm khác quá đỗi ích kỷ và tự phụ nên không muốn cho đi màu sắc của mình, dù chỉ một chút.

    Những chú bướm đêm quyết định làm việc đó một mình. Chúng vỗ cánh thật mạnh làm bột phấn trên cánh rơi rắc trong không trung tạo nên những đám mây ngũ sắc lung linh như thủy tinh. Những đám mây dần dần giãn ra tạo thành một đường viền dài. Nhưng chiếc cầu vồng vẫn chưa đủ lớn, vì thế những chú bướm đêm cứ tiếp tục cho đi màu sắc của mình, cứ thêm vào từng chút một cho đến khi chiếc cầu vồng kéo dài đến tận chân trời. Những thiên thần trông thấy cầu vồng trở nên vui sướng. Họ mỉm cười, nụ cười ấm áp chiếu rọi xuống trần gian làm nên những tia nắng rạng rỡ. Và những chú bướm đêm ấy chỉ còn lại duy nhất một màu nâu thô mộc bởi chúng đã cho đi tất cả những sắc màu lộng lẫy nhất để dệt nên chiếc cầu vồng tuyệt diệu…”

    Bạn ạ, đừng chăm chăm nhìn vào diện mạo, hãy soi rọi để tìm thấy những điểm sáng bên trong một con người. Có ai đó đã nói: “Nhân cách là ngọc quý, nó có thể cắt rời những ngọc quý khác”.

    22 bình luận trong “Câu chuyện cảm động về những chú bướm đêm”

    1. Cái nết đánh chết cái đẹp nhưng thời nay cái đẹp đè bẹp cái nết. Thật bất công. Ngày trước mình cũng luôn nghĩ vẻ đẹp bên trong mới là quan trọng, còn bề ngoài chỉ là hình thức. Sự thật thì k như thế. Đẹp bao giờ cũng lên ngôi, vì con trai bây giờ chỉ cần đẹp là đủ, k còn mấy ai có suy nghĩ đẹp trong vẫn hơn đẹp ngoài cả. Nếu k thì trong ngoài cần phải cân đối. Mình k đẹp nên k tự tin cho lắm…

    2. Có thể trong xã hội bây giờ, có những người cho là ích kỉ đôi khi lại hơn hoặc phải sống cho riêng mình, cho gia đình của mình trước tiên, nhưng theo tôi thì dù ở thời nào cũng vậy, mình cho gì thì sẽ được nhận điều ấy, luật nhân quả bao giờ cũng đúng

    3. Đọc câu chuyện trên tôi có vài cảm nghĩ mở rộng như sau:
      – Đừng đánh giá con người đơn thuần chỉ qua hình dáng bề ngoài của họ. Tuy nhiên có thể đánh giá con người qua lời nói, biểu hiện và việc làm của họ.
      – Đừng mặc cảm về hình thức không bắt mắt của bản thân (nếu có). Nét đẹp của tâm hồn, đạo đức và trí tuệ còn đáng giá hơn nhiều!
      – Suy nghĩ tốt hay làm điều tốt cho người khác, chính ta sẽ cảm nhận được hạnh phúc. Giúp người chính là giúp mình. Tuy trước kẻ xấu ta cũng nên biết cách tự bảo vệ mình nhưng đừng vì thế mà mất đi tính hướng thiện cao quý trong tâm hồn!

    4. Hy sinh chính bản thân mình, mang lại hạnh phúc co người khác, ngoài tình cảm gia đình ra, mình nghĩ sẽ khó có một thứ tình cảm nào làm nên điều kỳ diệu này. Quả thật, có đôi lúc chính mình cảm thấy hoang đường, nhưng nó lại là sự thật. Và cũng chính điều giúp tôi hiểu thêm về giá trị của cuộc sống. Mình không chỉ sống cho riêng mình, mà còn sống vì đổng loại, vì cái nhân nghĩa của cuộc sống.

    5. Chịu bỏ đi sắc đẹp vốn có của mình để cho các thiên thần được hạnh phúc , còn bản thân mình thì chịu xấu xí .Dù những loài bướm đó thật sự xấu xí nhưng vẫn được con người ghi nhớ và cảm ơn . Bản thân người đọc rất cảm động về câu chuyện này .Câu chuyện đã dạy cho tôi một bài học sâu sắc . Bạn không nên ích kỷ .

    6. Trong cuộc sống này đã có quá nhiều điều không công bằng . Bạn thấy đấy tạo hoá nhiều khi cũng đã là 1 sự ích kỷ . Con người chỉ cần có sự nhân hậu là đủ rồi sao? Thế thì không thể tồn tại trong thế gới này đâu, bởi vì trong cái thế giới này mọi người luôn sống bằng cách giẫm đạp lên nhau mà.

    7. Đọc câu chuyện bướm đêm tôi có cảm tưởng rằng ko phải cứ xinh đẹp là có tất cả, cần suy xét tâm hồn kiến thức của họ. Trước giờ tôi lun tự ti vẻ bề ngòai của mình nhưng wa bài học này tôi hy vọng tôi – các bạn sẽ vươn lên để cuộc đời thêm tươi

    8. Câu chuyện cảm thấy rất hay, mặc dù tôi chưa được nhìn thấy chú bướm đêm, diện mạo ntn cả. Nhưng nó đã cho tôi sự can đảm vì tôi cũng là 1 cô gái xấu xí khi tiếp xúc với mọi ng xung wanh, bởi vì hễ mọi ng nhìn tôi là lại ko muốn chơi với tôi nữa. Nhưng nếu đổi cách nhìn đi thì họ sẽ biết là tôi vô cùng tốt bụng. Xin chân thành cảm ơn

    9. Bạn có biết ko với tốc độ đất nước ngày càng phát triển, con ng thường lun chạy theo tiền tài và địa vị nhưng họ đâu biết rằng giàu sang chưa chắc là ng tốt, cũng như học giỏi thì chưa chắc phẩm chất đã tốt vì thế bác Hồ đã dạy mỗi chúng ta : đầu tiền là rèn luyện đạo đức và thứ 2 mới là chăm chỉ học tập để trau dồi kiến thức của chính mình. Nhưng XH thì ngày càng đi lên, con ng thường chỉ nhìn và nhận xét 1 ng khác qua diện mạo bên ngòai mà quên đi phẩm chất và cốt lõi bên trong. Lúc trước tôi cũng đã có lúc như thế. Nhưng bây giờ sau khi đọc xong câu chuyện ngụ ngôn này tôi mới chợt hiểu rằng mình nên có những suy nghĩ và chín chắc hơn. Và ko nên nhìn mặt mà bắt hình dong, bởi vì mấy ai biết được lòng ng và bài học trên đã giúp tôi thêm thương iu mọi ng, phải biết chia sẻ niềm vui của mình với ng khác. Và hãy lun tránh xa tính ích kỷ, vì như thế chúng ta sẽ ko bao giờ có được bạn tốt. Tuy câu chuyện trên có nhìu điều hơi bị phi lý nhưng nó sẽ luôn là bài học tốt cho mỗi chúng ta hay lun tự tin và đừng bao giờ ích kỷ bạn nhé.

    10. Một câu chuyện đáng được trân trọng ở lòai bướm. Hồi trước tôi cũng hay có ác cảm với bướm đêm. Trong lòng thật ghê rợn, đến khi tôi biết được câu chuyện này thì tôi mới chắc chắn bướm đêm là 1 loài vật tốt. Tôi có cảm nhận bướm đêm cũng đang thu những vẻ đẹp thiên nhiên về cho mình. Nhưng nó ko ích kỷ như lòai bướm màu. Sau mưa cầu vồng hay xuất hiện, đó chính là bướm đêm đã tích tụ lại và ban phát cho những thiên thần xinh xắn, đáng iu. Tôi cũng chẳng mún nói gì nhìu. Nhân đây tôi mún mọi ng hãy quên đi ác cảm với bướm đêm, hãy trân trọng nó như những lòai bướm đẹp khác

    11. Tôi luôn tự cho mình la một cô gái không thể co người yêu vì tôi không đẹp. Nhưng có một người đã rất yêu tôi chỉ vì tôi "có cách sống hay lắm" như anh ấy nói. Tôi biết anh ấy thật lòng và tôi cũng biết cái đẹp không chỉ đến từ vẻ bên ngoài. Hãy biết chia sẻ và bạn sẽ nhận được nhiều hơn bạn nghĩ.

    12. Đúng là cuộc sống thật kỳ diệu, có thể mang đến cho chúng ta tất cả nhưng cũng có thể lấy đi tất cả. Đa số mọi người đều có một chút ích kỷ cho bản thân mình. Nhưng bạn có đồng ý rằng khi mình sống biết hy sinh vì người khác cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn?

    13. Câu chuyện về loài bướm đêm đó thật hay. Nhưng có hai vấn đề được đạt ra. Thứ nhất đặt trường hợp là mình. Bản chất "con" trong phần người của mình có chấp nhận cho đi tất cả hay không? Bạn dám cho,bạn là người quá hay. Thứ hai giả sử bạn dám cho đi tất cả đó nhưng những người được nhận cho rằng đó là điều hiển nhiên mà họ được, còn bạn ư? Mất thì chịu ai bảo ngu thì bạn cảm thấy như thế nào??? Thật sự đó là những gì mình đã trải qua cho nên mình nghĩ xã hội bây giờ phần "người" chẳng thấy đâu phần "con" thì nhiều quá. Những con bướm đêm đó sẽ không còn tồn tại đâu.

    14. đúng là sống thì phải biết sẽ chia niềm vui hạnh phúc cho người khác nhưng cần phải biết sống cho mình nữa .bạn à có mấy ai dám sống dám hy sinh tất cả hạnh phúc của mình cho người khác .bạn nghĩ bạn sẽ rất hạnh phúc khi được hy sinh cho mọi người nhưng có lúc bạn sẽ cảm thấy mình không hạnh phúc vì bạn đã sẽ chia hết nó cho tất cả mọi người,tôi đã từng như thế

    15. Khi tôi đọc xong câu chuyện này tôi rất buồn cho các con bướm ấy. Mỗi con ng chúng ta sống chung 1 nước phải biết iu thương đùm bọc lẫn nhau. Chứ ko nên giống như những con bướm có màu sắc sặc sỡ bên ngòai mà coi thường vẻ đẹp bên trong

    16. Mình hiện đang ở Mỹ một mình. Ở đây mình ko đủ tự tin là mình xinh và đẹp. Mình rất ái ngại khi phải ra đường, nhưng khi đọc bài này. Mình cảm thấy hình như bài đọc này làm cho mình tự tin hơn. Mình rất vui, cám ơn xì trum nhiều nha

    17. Khi tôi đọc câu chuyện này thì tôi cảm thấy mình có thêm can đảm để sống tốt hơn bởi tôi là một cô gái xấu xí nên đôi khi tôi ai ngại về ngoại hình của mình khi tiếp xúc với mọi người xung quanh. Nhưng không phải vì thế ma tôi trở nên ích kỷ nhỏ nhen, nhưng để thay đổi cách nhìn của mọi người về tôi thật khó. Đã có lúc tôi nản lòng nhưng khi đọc câu chuyện này thì tôi có niềm tin cho mình rằng sẽ có lúc mọi người đánh giá đúng về con người tôi.

    18. Đúng là làm người không nên ích kỷ, nhưng "hào hiệp" như chú bướm đêm đó: cho đi tất cả những gì mình có, thì có mấy ai làm được ? Đếm trên đầu ngón tay bạn ơi… truyện ngụ ngôn thì cũng chỉ là truyện ngụ ngôn, nghệ thuật sống cũng chỉ là nghệ thuật sống, khi mang ra cuộc đời nó còn bị chi phối bởi nhiều thứ. Dù sao thì… tôi cũng chỉ cố gắng hết sức mình. Đôi khi cũng phải biết "ích kỷ" cho chính mình và gia đình một chút.

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *